Huyền tích
Bản Mậu nằm thu mình dưới chân đại ngàn Tây Yên Tử. Từ đây, mất khoảng 2 giờ đồng hồ leo núi đến đỉnh non thiêng chùa Đồng.
Bản Mậu nằm thu mình dưới chân đại ngàn Tây Yên Tử. Từ đây, mất khoảng 2 giờ đồng hồ leo núi đến đỉnh non thiêng chùa Đồng.
Tại đây các “cô tiên” ăn trầu và nhả bã, quanh khu vực này mọc rất nhiều lá trầu tiên, ăn cay cay, đặc biệt rất hữu dụng chữa một số bệnh hậu sản, bệnh đau bụng, đau xương, cảm cúm.
Tên cũ của bản là Tuấn Mẫu, nghĩa là người mẹ đẹp. Trải qua nhiều đời, tên cũ bị đọc chệch đi thành Mậu. Tương truyền, đây là bản người Dao hiếm hoi được vua chúa xưa kia “ngự thưởng” lựa chọn cung tần, phi tử.
Nhưng phải công nhận một điều, các cô gái bản Mậu đều có làn da trắng như trứng gà bóc, đôi mắt ướt đa tình làm nghiêng ngả cả trời chiều sơn cước.
“Bản gái đẹp chỉ là trong truyền thuyết thôi. Chứ con gái trong bản cũng có người nọ người kia”.
Hàng ngàn năm nay, dân làng vẫn truyền miệng nhau câu chuyện về vẻ đẹp của con gái bản Mậu”.
“Chuyện kể rằng, ngày xưa, bản có cái giếng thần kỳ. Nước trong vắt, ngọt lịm, con gái bản Mậu thường múc nước rửa mặt, tắm gội nên cô nào cũng trắng trẻo, nhan sắc mặn mà đến “nghiêng nước, nghiêng thành”.
Ngược lại, trai làng ăn uống nước ở giếng ấy thì trở nên đen đủi và xấu xí”.
Huyền thoại
Trong khi các cô gái đẹp cứ thay nhau đi hầu vua, rồi lấy chồng thiên hạ, trai làng tức khí liền rủ nhau đập mảnh sành, lấy đá lấp giếng, rồi bắt một con chó đen tế lễ, thề không ai được ăn, được uống nước ở giếng đó nữa.
Trong khi các cô gái đẹp cứ thay nhau đi hầu vua, rồi lấy chồng thiên hạ, trai làng tức khí liền rủ nhau đập mảnh sành, lấy đá lấp giếng, rồi bắt một con chó đen tế lễ, thề không ai được ăn, được uống nước ở giếng đó nữa.
Xung quanh huyền thoại “mỹ nữ tiến vua” của bản Mậu, vẫn còn biết bao câu chuyện kì bí mà người làng còn truyền tụng đến bây giờ. “Cây đa tình” trên sườn núi hàng nghìn năm tuổi là một trong những huyền thoại ấy.
Truyền thuyết kể rằng, có hai cặp trai gái yêu nhau. Cô gái đẹp như tiên giáng trần, nước da trắng như tuyết, môi đỏ như son, tóc đen mượt như mun. còn chàng trai thì xấu xí. Mối tình của họ đã vượt qua mọi ranh giới và họ giấu tất cả bố mẹ, bà con dân bản.
Cho đến một ngày, cuộc tình của họ cũng bị phát hiện. Dù bố mẹ cô gái một mực ngăn cấm nhưng hai người vẫn quyết chí yêu nhau, thề non hẹn biển, sống chết bên nhau. Cuối cùng, do gia đình “chia uyên rẽ thúy”, cặp đôi quyết định quyết định tìm đến cái chết để giữ trọn lòng son. Vào một ngày nọ, họ dắt tay nhau đi về hướng Bắc, ôm nhau dưới gốc cây cổ thụ cho đến chết.
Cho đến một ngày, cuộc tình của họ cũng bị phát hiện. Dù bố mẹ cô gái một mực ngăn cấm nhưng hai người vẫn quyết chí yêu nhau, thề non hẹn biển, sống chết bên nhau. Cuối cùng, do gia đình “chia uyên rẽ thúy”, cặp đôi quyết định quyết định tìm đến cái chết để giữ trọn lòng son. Vào một ngày nọ, họ dắt tay nhau đi về hướng Bắc, ôm nhau dưới gốc cây cổ thụ cho đến chết.
Người dân nơi đây kể lại, chỗ đôi trai gái chết đi mọc lên hai cây đa, bên trên 1 cây, bên dưới 1 cây. Hai cây đa tựa vào nhau, quấn quýt cành lá, tồn tại cho đến tận bây giờ.
Dân bản gọi cây đa bên trên gọi là “cây đực”, cây đa bên dưới là “cây cái”. Ở cây đa “đực”, có một cành cây uốn cong như một cánh tay, “ôm” trọn lấy gốc cây bên dưới. Vì thế dân bản mới đặt cho cây cái tên đầy lãng mạn “Cây đa tình”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét