Làng Trung Phước, xã Quế Trung, huyện Nông Sơn, Quảng Nam nằm nép mình bên đầu nguồn sông Thu bây giờ nức tiếng là làng tỷ phú. Hàng trăm ông chủ ăn nên làm ra bằng nghề sản xuất trầm hương, đưa ra nước ngoài bán dạo.
Lão nông Trương Văn Ba kiêm phu trầm, và bây giờ là tỷ phú bán dạo trầm hương xuyên quốc gia, kể chuyến xuất ngoại đầu tiên của anh là vào đầu năm 2011. “Tiếng Trung một tiếng không biết nên tui chỉ biết nói chuyện bằng 2 tay ra hiệu cứ thấy bất kỳ cửa hàng mỹ nghệ nào bên đường là tui yêu cầu tài xế dừng xe lại tui lôi gói trầm trong túi ra rồi bật hộp quẹt ga đốt để cho chủ cửa hàng nghe mùi thơm của trầm và ra hiệu muốn bán”. Không ngờ chuyến xuất ngoại bán dạo trầm đầu tiên tui thắng lớn, kiếm hơn 100 triệu đồng sau khi trừ chi phí.
Cũng giống như anh Ba, nhiều thanh niên của - những nông dân chân đất - cũng bắt đầu lập công ty sản xuất trầm hương và mang hàng sang Trung Quốc, Đài Loan, Nhật Bản để bán dạo.
Còn Trương Thanh Hiền thì cười bảo: “Khi tui tốt nghiệp đại học kinh tế Đà Nẵng quyết định không xin việc làm mà bỏ về làng mở công ty trầm hương mỹ nghệ ai cũng bảo tui khùng. Nhưng hơn 4 năm qua, công ty trầm hương mỹ nghệ của tui ăn nên làm ra và nuôi sống hơn 60 hộ gia đình”.
Từ Trung Phước lên bến Cà Tang, nơi đầu nguồn Sông Thu, dài khoảng 4 km mà tôi nhẩm tính có đến gần 40 cơ sở và công ty chế biến trầm hương nhân tạo nhằm cung cấp cho những thương lái của làng xuất ngoại ra nước ngoài bán dạo. Điều kỳ lạ, hầu hết giám đốc các công ty sản xuất trầm hương tại làng đều là nông dân chân đất. Cầm tiền tỷ trong tay, nhưng các đại gia nông dân này vẫn cần mẫn làm việc, không mua sắm ô tô đắt tiền như các đại gia nơi thị thành.
Đại gia lão nông Huỳnh Văn Thành, bây giờ là ông chủ của công ty trầm hương nức tiếng ở làng Trung Phước, kể lần đầu đưa hàng sang Côn Minh, Trung Quốc bán dạo. Vì sợ lạc đường ông cầm theo danh thiếp của khách sạn, nhưng sợ đánh rơi không biết đường trở về nên lấy điện thoại chụp hình khách sạn cho chắc ăn. Cứ thế thuê taxi đi bán dạo khắp thành phố, đến khi về bật điện thoại đưa cho tài xế là về đến nơi.
Chủ tịch UBND huyện Nông Sơn Huỳnh Tấn Triều kể rằng chính ông cũng rất ngỡ ngàng về ngôi làng đại gia này, bởi hầu hết, nông dân làng Trung Phước đều ăn nên làm ra từ nghề sản xuất trầm. Sản phẩm trầm lại được các nông dân của làng mang đi xuất ngoại bán dạo làm giàu mà có lẽ, ít ngôi làng nào ở Quảng Nam làm được.
Ông Triều cho hay đã nhiều lần huyện lấy mô hình làng tỷ phú Trung Phước nhân rộng ra toàn huyện, nhưng không hề dễ. Muốn được như vậy đòi hỏi nông dân các làng khác phải dám nghĩ, dám làm chứ không thể ngồi chờ đầu tư của nhà nước và cầm tay chỉ việc...
Giờ thì làng trầm đại gia Trung Phước là ngôi làng duy nhất ở Quảng Nam ghi tên địa danh của làng trên bản đồ trầm hương thế giới. Ở đó, có hàng trăm đại gia nông dân xuất ngoại bán dạo trầm hương và trở về giống như đi chợ.
Ông Từ Văn Long, ở xã Đại Đồng, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam -một trong những phu trầm một thuở dọc ngang nơi miền rừng Trường Sơn - vẫn nhớ như in những tháng ngày “ngậm ngải tìm trầm” nơi rừng thẳm. Ông tự hỏi tại sao không đem cây dó bầu hương về trồng và bắt nó tạo trầm làm giàu?
Không chỉ ông Long, phu trầm Nguyễn Hoàng Huy, quê Tiên Kỳ, huyện Tiên Phước, Quảng Nam cũng nuôi giấc mơ tỷ phú từ việc trồng dó bầu tạo trầm và đã thành công.Khi vườn dó bầu của Huy khép tán, anh mày mò tìm chất xúc tác cây vào thân cây dó bầu hương để tạo trầm. Hơn 18 tháng sau ngày đưa chất xúc tác vào thân cây dó, Huy hạ cây để kiểm tra. Ước mơ tạo trầm cho dó đã thành hiện thực. Huy bảo khi hạ cây dó chặt đến đoạn cấy chất xúc tác thấy những vệt màu đen của trầm đã kết anh mừng rơi nước mắt.
Những phu trầm nghèo khó thuở nào rửa tay gác búa hạ sơn đã bắt đầu trở thành tỷ phú từ cây dó bầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét